Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018

Thơ Puskin Song Ngữ - P. 4


9.NGƯỜI CÔ-DẮC

Một hôm vào nửa đêm
Xuyên bóng tối màn sương
Đi trên sông, lặng lẽ
Người Cô-dắc ngang tàng.

Đội lệch chiếc mũ đen
Chiếc áo choàng đầy bụi
Súng lục trên đầu gối
Chạm đất kiếm lưỡi cong.

Ngựa nhanh như mũi tên
Con ngựa chàng trung thành
Trên bờm ngựa nổi sóng
Đi vào chốn xa xăm.

Phía trước mấy nhà con
Rào giậu không còn nữa
Con đường vào làng nhỏ
Rừng thông ngủ mơ màng.

“Không tìm gái trong rừng –
Chàng Denis nghĩ vậy –
Gái ở trong nhà ấy
Thu xếp để qua đêm”

Chàng lắc nhẹ dây cương
Cựa giày thúc nhẹ nhàng
Như mũi tên ngựa phóng
Rẽ vào những nhà con.

Trong mây trăng lấp lóa
Giữa bầu trời xa xôi
Cô gái đẹp đang ngồi
U sầu bên cửa sổ.

Chàng trai nhìn thiếu nữ
Thấy rạo rực trong lòng
Hướng bên trái, ngựa vòng
Đến kề bên cửa sổ.

“Ngoài trời, đêm tối mịt
Trăng đã lặn mất rồi
Em ơi, bước ra đây
Cho ngựa xin miếng nước”.

“Không! Với đàn ông trẻ
Em sợ bước lại gần
Sợ ra khỏi nhà em
Đem nước ra cho ngựa”

“Em ơi, em đừng sợ
Hãy làm bạn cùng anh!”
“Người đẹp sợ bóng đêm”.
“Niềm vui mà, đừng sợ!

Tin lời anh, em ạ
Quên sợ hãi đi em!
Dùng thời gian bạc vàng
Em yêu ơi đừng sợ!

Hãy lên ngựa cùng anh
Đi về chốn xa xăm
Và cùng anh hạnh phúc
Khắp mọi chốn thiên đàng”.

Cô gái thấy xiêu lòng
Và quên ngay nỗi sợ
Đồng ý lên yên ngựa
Chàng hạnh phúc vô cùng.

Ngựa trên đường bước vội
Và chàng đã yêu nàng
Chung thủy trong hai tuần
Tuần thứ ba thay đổi.
1814
__________________
*Bài thơ này mô phỏng một bài hát dân gian nổi tiếng của Ukraina.

Козак

Раз, полунощной порою
        Сквозь туман и мрак,
    Ехал тихо над рекою
        Удалой козак.

    Черна шапка на бекрене,
        Весь жупан в пыли.
    Пистолеты при колене,
        Сабля до земли.

Верный конь, узды не чуя,
        Шагом выступал;
    Гриву долгую волнуя,
        Углублялся вдаль.

    Вот пред ним две, три избушки, —
        Выломан забор;
    Здесь — дорога к деревушке,
        Там — в дремучий бор.

«Не найду в лесу девицы, —
        Думал хват Денис: —
    Уж красавицы в светлицы
        На ночь убрались».


Шевельнул Донец уздою,
Шпорой прикольнул,
И помчался конь стрелою,
К избам завернул.

В облаках луна сребрила
 Дальни небеса;
Под окном сидит уныла
Девица-краса.

Храбрый видит красну деву;
 Сердце бьется в нем,
Конь тихонько к леву, к леву —
Вот уж под окном.

«Ночь становится темнее,
 Скрылася луна.
 Выдь, коханочка, скорее,
Напои коня».

  «Нет! к мужчине молодому
  Страшно подойти,
  Страшно выдти мне из дому,
  Коню дать воды».

«Ax! небось, девица красна,
 С милым подружись!»
«Ночь красавицам опасна».
«Радость! не страшись!

    Верь, коханочка, пустое;
        Ложный страх отбрось!
    Тратишь время золотое;
        Милая, небось!

Сядь на борзого, с тобою
 В дальний еду край;
Будешь счастлива со мною:
  С другом всюду рай».

Что же девица? Склонилась,
Победила страх,
 Робко ехать согласилась.
Счастлив стал козак.

Поскакали, полетели.
Дружку друг любил;
Был ей верен две недели,
В третью изменил.
1814


10.TÒ MÒ

Có gì mới không? “Lạy Chúa, chẳng có gì”.
– Đừng láu cá: cậu biết điều gì đấy
Thật xấu hổ, với bạn cậu luôn thế
Như với kẻ thù, cứ giấu nhẹm đi.
Hay cậu giận: tha lỗi, vì điều gì?
Đừng bướng bỉnh, dù một lời, hãy nói
Cậu biến đi, tớ chỉ biết điều này
Cậu là thằng ngu, mà đấy cũng không hề mới”.
1814 – 1816

Любопытный

— Что ж нового? «Ей-богу, ничего».
— Эй, не хитри: ты верно что-то знаешь.
Не стыдно ли, от друга своего,
Как от врага, ты вечно все скрываешь.
5
 Иль ты сердит: помилуй, брат, за что?
Не будь упрям: скажи ты мне хоть слово...
«Ох! отвяжись, я знаю только то,
Что ты дурак, да это уж не ново».
1814-1816
  


11.GIỌT LỆ

Hôm qua cùng đứa bạn
Ngồi uống chén rượu poong
Tôi buồn, ngồi im lặng
Đưa mắt nhìn con đường.

“Nhìn ra đường chi vậy? –
Người bạn lính hỏi tôi –
Giờ có dẫn bạn bè
Đến chơi nhà bạn gái”.

Đầu tôi cúi xuống ngực
Và sau đó thì thầm:
“Giờ đã không còn nàng!..”
Tôi thở dài – im bặt.

Giọt lệ từ mắt tôi
Đã rơi vào chén rượu.
“Chao ôi, khóc vì gái
Xấu hổ quá bạn ơi!”

“Bạn ơi, nỗi đau này
Bạn làm sao hiểu chứ.
Một giọt lệ là đủ
Đầu độc cả chiếc ly!”…
1815
___________________
*Người bạn gái này là Ekaterina Pavlovna Poltoratskaya (họ khi chưa lấy chồng là Bakunina, 1795-1869) – tình yêu đầu của Pushkin, nguồn cảm hứng cho Pushkin viết hơn 20 bài thơ tình nổi tiếng. Trong danh sách những người tình của Pushkin người này có tên là “Katerina I”.

Слеза

Вчера за чашей пуншевою
      С гусаром я сидел
И молча с мрачною душою
      На дальний путь глядел.

«Скажи, что смотришь на дорогу? —
      Гусар мой вопросил. —
Еще по ней ты, слава богу,
      Друзей не проводил».

К груди поникнув головою,
      Я скоро прошептал:
«Гусар! уж нет ее со мною!..»
      Вздохнул — и замолчал.

Слеза повисла на реснице
      И канула в бокал.
«Дитя! ты плачешь о девице,
      Стыдись!» — он закричал.

«Оставь, гусар... ох! сердцу больно.
      Ты, знать, не горевал.
Увы! одной слезы довольно,
      Чтоб отравить бокал!..»
1815



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét