Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018

Thơ Puskin Song Ngữ - P. 19


124.TẠO RA THẾ GIỚI

Đầu tiên chưa có cuộc đời cũng như ánh sángmặt đất bị nước phân chiakhông khí bất động, bầu trời dày đặc và đen.
Bỗng nhiên, trên bầu trời một điểm sáng lóe lên, rồi điểm sáng này bừng lên, bừng lên và trở thành mặt trời.
Thế giới được soibầu trời trở nên xanh và trong suốt, đất tách ra khỏi nướcmặt trời chuyển động và những ngọn gió thổi lênvậy là có ngày đầu tiên và đêm đầu tiên.
Mặt trời ghé xuống bên rìa của thế giới và tất cả lại tối đen lần nữa. thế giới mới rùng mình hoảng sợ. Khi đó xuất hiện hàng nghìn điểm mới và từ bên phía rìa khác của thế giới mặt trăng hiện ra đ mà an ủi.
Ngày thứ haimặt trời lại hiện ra và những ngọn gió thổi giữa trời. Mặt đất đ mồ hôi và sinh ra cỏ hoa, cây cối và động vật có nhiều vô kể
Ngày thứ ba – đáy nước ấm lên và sinh ra cá –
Ngày thứ tư – chim bay ra từ những đám mây rồi đậu lên những cành cây.
Vậy là mặt trời đã sinh ra ánh sáng và cuộc đời.
1820
_____________
*Bài này và hai bài tiếp sau đây là những bài mô phỏng Kinh Thánh. Bài này Puskin mô phỏng phần đầu quyển Sáng Thế Ký.

Сотворение мира

В начале не было ни жизни, ни света — земля была разделена вод[о]ю — воздух недвижим, небо густо и черно.
Вдруг на небе блеснула яркая точка, она разгоралась боле и боле и стало солнце.
Мир осветился — небо стало прозрачно-голубое, земля удалилась от воды — солнце двинулось и ветры повеяли — таковы были первый день и первая ночь.
Солнце зашло за край мира и все померкло снова, новый мир испуга<лся>. Тогда заблистали тысячи новых точ<ек> и с другого края мира явилась луна, чтоб успокоить.
[На другой день солнце взошло снова] и ветры повеяли. Земля вспотела и породила травы, деревья, множе<ство> животных —
[На третий день] согрелось дно водное и породило рыб —
[На 4 день] птицы вылетели из облаков и сели на ветви древесные.
Так Солнце произвело свет и жизнь.
1820


125.NGỌN LỬA ƯỚC MONG

Trong máu cháy lên ngọn lửa ước mong
Cõi lòng anh hình bóng em vây lấy
Hãy hôn anh: những nụ hôn của em
Ngọt ngào hơn nhựa thơm và rượu vậy.
Hãy nghiêng xuống đây mái đầu êm ái
Cho anh nghỉ trong yên tĩnh, thanh bình
Khi ngày vui của ta đang dần tàn
Và bóng của màn đêm đang đi tới.
1825
__________
*Bài thơ này Puskin dựa theo mô típ Nhã ca của Solomon trong Kinh Thánh Cựu Ước: “Nguyện người hôn tôi bằng cái hôn của miệng người. Vì ái tình của chàng ngon hơn rượu…” (Nhã Ca 1: 2).

В крови горит огонь желанья

В крови горит огонь желанья,
Душа тобой уязвлена,
Лобзай меня: твои лобзанья
Мне слаще мирра и вина.
Склонись ко мне главою нежной,
И да почию безмятежный,
Пока дохнет веселый день
И двигнется ночная тень.
1825
  


126.VƯỜN CỦA EM GÁI ANH

Vườn của em gái anh
Khu vườn em vắng vẻ
Nước nguồn từ trên núi
Là dòng suối niêm phong.
Quả đây sáng chói
Chín mọng và ánh vàng
Dòng nước chảy rì rầm
Sống động và sôi nổi
Nào cam tùng, lô hội
Nào hoa móng, kỳ hương
Giàu có những mùi thơm
Nhục quế và dị thảo.
1825
_____________
*Bài thơ này cũng dựa theo mô típ Nhã Ca của Solomon trong Kinh Cựu Ước, chương IV, dòng 12-16:

12 Này em gái của anh, người yêu anh sắp cưới,
em là khu vườn cấm, là dòng suối canh phòng nghiêm mật,
là giếng nước niêm phong,

13
là địa đàng xanh non mầm thạch lựu
đ
ầy hoa thơm trái tốt : nào hoa móng, cam tùng,

14
cam tùng với huỳnh khương,
nào đinh hương, nhục quế với mọi thứ nhũ hương,
nào mộc dược, lô hội cùng mọi thứ kỳ hương, dị thảo.

Вертоград моей сестры

Вертоград моей сестры,
Вертоград уединенный;
Чистый ключ у ней с горы
Не бежит запечатленный.
У меня плоды блестят
Наливные, золотые;
У меня бегут, шумят
Воды чистые, живые.
Нард, алой и киннамон
Благовонием богаты:
Лишь повеет аквилон,
И закаплют ароматы.
1825



127.GỬI ANNA NIKOLAYEVNA VULF

Than ôi! Cho cô nàng kiêu căng tai ác
Tôi dâng nàng tình yêu chỉ hoài công!
Chẳng máu nóng, chẳng cuộc đời của mình
Không thể chạm đến cõi lòng cứng nhắc.
Thôi chỉ đành biết uống no nước mắt
Dù nỗi buồn đang xé nát con tim.
Tôi chỉ mong một chút được ngồi gần
Đ ngửi thôi mà cũng không được phép.
1825
_________________
*Bài thơ này được Pushkin tự tay chép vào Album của Anna Vulf, tuy nhiên không có hai câu cuối, là hai câu được Anna Kern (1800 -1879), cũng là một người tình khác của Pushkin, kể lại. Bài thơ có vẻ bông đùa nhiều hơn là một tình cảm chân thật. Anna Vulf mất năm 1857 và không lấy ai. Có thể tình cảm với Pushkin đi theo nàng suốt cuộc đời.

Анне Н. Вульф

Увы! напрасно деве гордой
Я предлагал свою любовь!
Ни наша жизнь, ни наша кровь
Её души не тронет твёрдой.
Слезами только буду сыт,
Хоть сердце мне печаль расколет.
Она на щепочку <нассыт>,
Но и <понюхать> не позволит.
1825



128.CHẲNG ÂN SỦNG MÀ LÀ TAI NẠN

Dù những bài thơ về những cái tên
Natalia, Sofia, Katerina đã viết
Có lẽ chúng đã không còn là mốt
Nhưng anh là người hâm mộ của em
Và đ tỏ ra ngoan ngoãn làm gương
Anh sẵn sàng phụng sự em bằng họ.
Nhưng anh đem bản thân mình nguyền rủa
Khi anh biết tại vì sao gia đình
Đã làm lễ đặt cho em tên thánh.
Không, không, theo ý của riêng anh
Thì lời em và cả ánh mắt buồn
Và đôi chân (nói điều này anh dám) –
Tất cả thứ đó cực kỳ dễ thương
Nhưng chẳng ân sủng mà là tai nạn.
1825

Хотя стишки на именины

Хотя стишки на именины
Натальи, Софьи, Катерины
Уже не в моде, может быть,
Но я, ваш обожатель верный,
Я в знак послушности примерной
Готов и ими вам служить.
Но предаю себя проклятью,
Когда я знаю, почему
Вас окрестили благодатью!
Нет, нет, по мненью моему,
И ваша речь, и взор унылый,
И ножка (смею вам сказать) —
Всё это чрезвычайно мило,
Но пагуба, не благодать.
1825


129.CON ĐƯỜNG MÙA ĐÔNG

Mảnh trăng nhỏ chiếu xuyên
Những màn sương gợn sóng
Á
nh trăng buồn lai láng
Rót trên những cánh đồng.

Trên con đường mùa đông
Xe tam mã lao nhanh
Cây chuông nhỏ đơn giọng
Và buồn tẻ gióng lên.

Có gì nghe thân quen
Người xà ích hát lên
Vừa ngang tàng, ngáo ngổ
Vừa buồn nhớ chân tình

Không nhà, chẳng ánh đèn
Chỉ tuyết trắng và rừng
Chỉ cột dài cây số
Đó
n ta bên đường.

BuồnNgày mai, Nhina
Ngày mai anh quay về
Quây quần bên bếp lửa
Sẽ ngồi ngắm em nghe.

Tích tắc kim đồng hồ
Vẫn quay vòng đều nhịp
Xua lũ người tẻ nhạt
Đ
đêm chỉ còn ta.

Buồn bã quá, Nhina
Người xà ích đã lặng
Còn tiếng chuông đơn giọng
Trăng khuất sau sương mờ.
1826
_______________
*Cô gái Nhina trong bài thơ này là hình bóng của Sofia Pushkina, người mà Pushkin tỏ tình nhưng bị từ chối. Có thể Sofia cũng có cảm tình với Pushkin nhưng vì tình hình tài chính khó khăn của gia đình nên đành đi lấy người khác


Зимняя дорога

Сквозь волнистые туманы
Пробирается луна,
На печальные поляны
Льет печально свет она.

По дороге зимней, скучной
Тройка борзая бежит,
Колокольчик однозвучный
Утомительно гремит.

Что-то слышится родное
В долгих песнях ямщика:
То разгулье удалое,
То сердечная тоска......

Ни огня, ни черной хаты,
Глушь и снег.... На встречу мне
Только версты полосаты
Попадаются одне...

Скучно, грустно..... завтра, Нина,
Завтра к милой возвратясь,
Я забудусь у камина,
Загляжусь не наглядясь.

Звучно стрелка часовая
Мерный круг свой совершит,
И, докучных удаляя,
Полночь нас не разлучит.

Грустно, Нина: путь мой скучен,
Дремля смолкнул мой ямщик,
Колокольчик однозвучен,
Отуманен лунный лик.
<1826>


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét