Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018

Thơ Puskin - P. 14


97.THƠ CHO BÉ SƠ SINH

Bé con ơi, quả thực không dám nói
Một lời gì đ chúc phúc cho con.
Con là thiên thần của niềm an ủi
Bằng tâm hồn tĩnh lặng, ánh mắt nhìn.

Sẽ có cho con những ngày tươi sáng
Như ánh nhìn của con lúc này đây.
Trên trần gian này biết bao số phận
Thì số phận của con sẽ tuyệt vời.
1824
________________
*Căn cứ vào bản nháp có những câu viết dở người ta cho rằng đây là bài thơ về đứa bé con ngoài giá thú của Pushkin. Nên biết rằng Pushkin có đến 113 người tình (thống kê được) còn thực tế thì chắc chắn còn nhiều hơn.

Младенцу

Дитя, не смею над тобой
Произносить благословенья.
Ты взором, мирною душой,
Небесный ангел утешенья.
Да будут ясны дни твои,
Как милый взор твой ныне ясен.
Меж лучших жребиев земли
Да будет жребий твой прекрасен.
1824


98.NƠI TRÚ ẨN CỦA TÌNH

Nơi trú ẩn của tình luôn đầy ắp
Sự mát mẻ ẩm ướt và tối tăm
Ở nơi đó không bao giờ im bặt
Tiếng rì rào những con sóng ngượng ngùng.
1824


Приют любви, он вечно полн

Приют любви, он вечно полн
Прохлады сумрачной и влажной,
Там никогда стесненных волн
Не умолкает гул протяжный.
1824

 
 99.THIẾU NỮ - HOA HỒNG

Ôi thiếu nữ - hoa hồng, anh bị cùm
Nhưng không xấu hổ vì cùm của em:
Như con họa mi trên cành nguyệt quế
Là ông hoàng trong vương quốc của chim

Bên hoa hồng kiêu hãnh và tuyệt trần
Chim sống trong cảnh tù đày dịu ngọt
Dịu dàng ca cho nàng bao khúc hát
Trong bóng tối đầy mê đắm của đêm.
1824

О дева-роза, я в оковах


О дева-роза, я в оковах;
Но не стыжусь твоих оков:
Так соловей в кустах лавровых,
Пернатый царь лесных певцов,
Близ розы гордой и прекрасной
В неволе сладостной живет
И нежно песни ей поет
Во мраке ночи сладострастной.
1824


100.TỪ BỨC THƯ GỬI VULF*

Xin chào Vulf, người bạn của tôi!
Mùa đông bạn hãy đến nơi này
Và nhớ là nhà thơ Yazykov
Hãy rủ anh ta cùng đến với tôi
Giờ là lúc ta cưỡi ngựa dạo chơi
Là lúc cùng nhau bắn từ súng lục.
Laionngười anh có mái tóc xoăn
(Không phải anh chàng Mikhailov)
Sẽ chở đến cho chúng ta, quả thật
Cái gì ư? Rượu đầy cả một thùng.
Ta sẽ đóng kín cửa, hãy lặng im!
Sự kỳ diệulà cuộc đời ẩn dật!
Triegorsk uống đến tận đêm
Và đến sáng trang trại Mikhailov
Những ngày của ta dâng cho tình hết
Những cốc đầy sẽ ngự trị hằng đêm
Tanhững kẻ say sưa như người chết
Những kẻ yêu như sắp chết trong tình.
1824
_____________
*Aleksei Nikolayevich Vulf (1805 – 1881) – anh trai của Anna Nikolaevna Vulf (Netty; N W), bạn của Puskin và nhà thơ Nikolay Mikhailovich Yazykov (1803 – 1846).

Из письма к Вульфу

Здравствуй, Вульф, приятель мой!
Приезжай сюда зимой,
Да Языкова поэта
Затащи ко мне с собой
Погулять верхом порой,
Пострелять из пистолета.
Лайон, мой курчавый брат
(Не михайловский приказчик),
Привезет нам, право, клад...
Что? — бутылок полный ящик.
Запируем уж, молчи!
Чудо — жизнь анахорета!
В Троегорском до ночи,
А в Михайловском до света;
Дни любви посвящены,
Ночью царствуют стаканы,
Мы же — то смертельно пьяны
То мертвецки влюблены.
1824


101.GIÓ BẮC

Tại vì sao hở gió bắc dữ dằn
Ngươi làm cây sậy ven bờ cúi xuống?
Tại vì sao với đám mây nổi giận
Xua chúng về tận bờ bến xa xăm?

Mới đây thôi dãy những đám mây đen
Bao phủ kín làm bầu trời điếc nặng
Mới đây thôi cây sồi cao ngất ngưỡng
Trong vẻ đẹp đầy kiêu hãnh trang nghiêm…

Nhưng vì hiếu động ngươi nhảy cẫng lên
Gào lên bằng vinh quanh và nguy hiểm
Ngươi xua hết những đám mây trĩu nặng
Quật đổ cây sồi kiêu hãnh trang nghiêm.

Hãy để cho ánh mặt trời rõ ràng
Kể từ nay tỏ ra niềm hoan hỉ
Còn đám mây hãy dành cho gió nhẹ
Để gió vuốt ve cây sậy nhẹ nhàng.
1824

Аквилон

Зачем ты, грозный аквилон,
Тростник прибрежный долу клонишь?
Зачем на дальний небосклон
Ты облачко столь гневно гонишь?

Недавно черных туч грядой
Свод неба глухо облекался,
Недавно дуб над высотой
В красе надменной величался...

Но ты поднялся, ты взыграл,
Ты прошумел грозой и славой -
И бурны тучи разогнал,
И дуб низвергнул величавый.

Пускай же солнца ясный лик
Отныне радостью блистает,
И облачком зефир играет,
И тихо зыблется тростник.
1824


102.THƠ VỀ VORONTSOV

Ca sĩ Đa-vít có vóc dáng nhỏ nhoi
Nhưng đã thắng người khổng lồ Gô-lit
Cũng là vị tướng từng xông pha trận mạc
Chẳng hề giản đơn hơn vị Bá tước kia.
1824
____________
*Puskin so sánh cuộc đấu tranh tinh thần giữa ông và cấp trên của ông là Bá tước Mikhail Semyonovich Vorontsov (1782 – 1856) với cuộc đấu giữa ca sĩ Đa-vít với gã khổng lồ Goliath trong Kinh Thánh Cựu Ước (I Sa-mun 17: 49 – 51).


Эпиграмма на Воронцова

Певец-Давид был ростом мал,
Но повалил же Голиафа,
Который был и генерал,
И, положусь, не проще графа.
1824
  

103.DỊCH TỪ TIẾNG BỒ ĐÀO NHA

Nơi ngôi sao hiện lên
Và hoa hồng nở rộ
Chính trong thời khắc đó
Gọi ta đến với mình.

Trên chiếc giường bằng lông
Em đưa tay mơ màng
Chùi đôi mắt mệt lử
Xua giấc mộng của đêm.

Và hình dáng của em
Bên cánh cửa, bên thềm
Sáng hơn sao buổi sớm
Tươi mát hơn hoa hồng.

Hễ anh nhìn thấy em
Thấy xung quanh nhẹ nhàng
Tràn không khí buổi sáng
Và anh tự do hơn.

Giữa đám cừu của làng
Có người đẹp của anh
Con cừu yêu thương nhất
Anh dẫn ra bờ sông.

Trên những bờ bóng râm
Trên những đồng cỏ xanh
Anh hôn nàng, ve vuốt
Gieo những bông hoa tình.

Em đi đến bên anh
Ghé lại trong yên bình
Anh đón chào người đẹp
Cầm ghi ta hát lên:

Em niềm vui của anh
Dễ thương nhất trên trần
Dưới trăng này ai dám
Rằng hạnh phúc hơn mình?

Anh không ghen vua chúa
Không ghen với thánh thần
Nhìn đôi mắt mệt lử
Dáng mảnh, mái tóc đen”.

Anh đã từng hát lên
Cho người đẹp của mình
Con tim từng hoan hỉ
Nhưng khoái lạc qua nhanh.

Đâu người đẹp của anh!
Giờ thầm khóc một mình
Và nước mắt vô vọng
Thay lời hát dịu dàng.
1825
_____________
*Đây là bài Puskin dịch mô phỏng bài thơ Recordações (Hoài niệm) của nhà thơ Bồ Đào Nha Tomás Antônio Gonzaga (1744 – 1810) nhưng Puskin không phải dịch từ tiếng Bồ mà là từ bản tiếng Pháp (“Marilie, chants élégiaques de Gonzaga, traduits par E. Monglave et P. Chalas”, Paris, 1825) nên ông rút gọn phần giữa theo ý mình, thành ra một bài thơ của Puskin.

С португальского

Там звезда зари взошла,
Пышно роза процвела.
Это время нас, бывало,
Друг ко другу призывало.

На постеле пуховой,
Дева сонною рукой
Отирала томны очи,
Удаляя грезы ночи.

И являлася она
У дверей иль у окна
Ранней звездочки светлее,
Розы утренней свежее.

Лишь ее завижу я,
Мнилось, легче вкруг меня
Воздух утренний струился;
Я вольнее становился.

Меж овец деревни всей
Я красавицы моей
Знал любимую овечку —
Я водил ее на речку,

На тенистые брега,
На зеленые луга;
Я поил ее, лелеял,
Перед ней цветы я сеял.

Дева издали ко мне
Приближалась в тишине,
Я, прекрасную встречая,
Пел, гитарою бряцая:

«Девы, радости моей
Нет! на свете нет милей!
Кто посмеет под луною
Спорить в счастии со мною?

Не завидую царям,
Не завидую богам,
Как увижу очи томны,
Тонкий стан и косы темны».

Так певал, бывало, ей,
И красавицы моей
Сердце песнью любовалось;
Но блаженство миновалось.

Где ж красавица моя!
Одинокий плачу я —
Заменили песни нежны
Стон и слезы безнадежны.
1825


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét