Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018

Thơ Puskin Song Ngữ - P. 5


12.GỬI NGƯỜI HỌA SĨ

Những đứa con của thần tiên, xúc cảm
Trong cơn say nồng nhiệt của linh hồn
Nét bút ngang tàng của niềm khoái cảm
Vẽ giùm tôi người bạn của con tim.

Vẻ đẹp duyên dáng của sự trắng trong
Những nét dễ thương của niềm hy vọng
Và nụ cười của niềm vui thần thánh
Và ánh nhìn của sắc đẹp tự thân.

Quanh hình dáng mỏng manh của nữ thần*
Buộc giùm dây lưng của thần Vệ Nữ
Vẻ duyên dáng của Albani** ẩn chứa
Hãy làm ơn đem bao phủ nữ hoàng.

Làm ơn đem những ngọn sóng mong manh
Trùm lên bộ ngực xốn xang rạo rực
Để phía dưới đó thở căng lồng ngực
Và mong thổn thức nhẹ nhõm kín thầm.

Hãy vẽ ước mơ e ấp của tình
Bằng con người mà tôi đây đang thở
Rồi bàn tay hạnh phúc của người tình
Tôi sẽ ký tên của mình dưới đó.
1815
_____________
*Nữ thần Hebe, nữ thần của tuổi trẻ, còn nữ thần của Pushkin là Ekaterina Pavlovna Bakulina (1795-1869), người đầu tiên trong số 113 người tình của Pushkin. E. P. Bakulina là nguồn cảm hứng cho hơn 20 bài thơ tình của ông.
**Francesco Albani (1578-1660) – danh họa Ý theo trường phái Bolognese (Scuola bolognese).

К живописцу

Дитя харит и вдохновенья,
В порыве пламенной души,
Небрежной кистью наслажденья
Мне друга сердца напиши;

Красу невинности прелестной,
Надежды милые черты,
Улыбку радости небесной
И взоры самой красоты.

Вкруг тонкого Гебеи стана
Венерин пояс повяжи,
Сокрытый прелестью Альбана
Мою царицу окружи.

Прозрачны волны покрывала
Накинь на трепетную грудь,
Чтоб и под ним она дышала,
Хотела тайно воздохнуть.

Представь мечту любви стыдливой,
И той, которою дышу,
Рукой любовника счастливой
Внизу я имя подпишу.
1815


13.THƠ MỘ CHÍ CỦA TÔI

Pushkin nằm đây với một nàng thơ trẻ
Đã sống những ngày vui lười nhác với tình
Không làm gì tốt, nhưng sống bằng tấm lòng
Ông là một người tốt, xin lạy Chúa.
1815

Моя эпитафия

Здесь Пушкин погребен; он с музой молодою,
С любовью, леностью провел веселый век,
Не делал доброго, однако ж был душою,
Ей-богу, добрый человек.
<1815>


14.GỬI NÀNG

Elvina*, hãy đưa cho anh bàn tay của em nào
Hãy giữ giùm giấc mơ nặng nề trong đời sống
Còn gặp lại nhaubiệt ly lâu hay chóng
Số phận của anh nghiệt ngã vậy sao?

Chẳng lẽ không bao giờ còn ngoái lại nhìn nhau
Hay bóng đêm đã trùm lên đời anh muôn thuở?
Chẳng lẽ mỗi sáng thức giấc đời không còn nữa
Trong vòng tay âu yếm của tình yêu?

Elvina, tại vì sao trong giờ khắc đêm thâu
Anh không thể nào ôm lấy em trong vui vẻ
Hướng về em đôi mắt với bao khổ sở
Và nỗi đam mê run sợ nôn nao?

Trong niềm vui câm nín, trong khoái lạc ngọt ngào
Tiếng thở dài của em và tiếng rên khe khẽ
Và lặng lẽ trong bóng đêm để niềm vui khơi dậy
Ngủ mơ màng bên cạnh người yêu?
1815
_______________
*Elvina ở đây có thể là Kalorina Sobanskaya.

К ней

Эльвина, милый друг, приди, подай мне руку,
Я вяну, прекрати тяжелый жизни сон;
Скажи
 — увижу ли…. на долгую ль разлуку
 Я роком осуждён?

Ужели никогда на друга друг не взглянет,
Иль вечной темнотой покрыты дни мои?
Ужели никогда нас утро не застанет
 В объятиях любви?

Эльвина, почему в часы глубокой ночи
Я не могу тебя с весельем обнимать,
На милую стремить томленья полны очи
И страстью трепетать?

И в радости немой, в восторгах наслажденья
Твой шопот сладостный и тихой стон внимать
И тихо в скромной тьме для неги пробужденья
 Близ милой засыпать?
1815


15.TÔI ĐÃ TỪNG HẠNH PHÚC VÀ TẬN HƯỞNG

Tôi đã từng hạnh phúc và tận hưởng
Niềm vui lặng lẽ và nỗi hân hoan
Giờ đâu ngày vui vội qua nhanh?
Những giấc mơ giữa ngày hè thoáng bóng
Đã tàn lụi vẻ đẹp nguồn khoái cảm
Và quanh tôi lại chiếc bóng u buồn!
1815

Итак я счастлив был, итак я наслаждался

Итак я счастлив был, итак я наслаждался,
Отрадой тихою, восторгом упивался…
И где веселья быстрый день?
Промчался лётом сновиденья,
Увяла прелесть наслажденья,
И снова вкруг меня угрюмой скуки тень!
1815

  

16.ANH ĐÀO

Ánh bình minh đ thắm
Bao trùm khắp phía đông
Trong ngôi làng bên sông
Ánh đèn đà tắt ngấm.

Những giọt sương trùm lên
Những bông hoa trên đồng
Những đàn cừu thức giấc
Trên những đồng cỏ mềm.

Những màn sương màu xám
Hướng về những đám mây
Những cô gái chăn cừu
Vội vàng đi tìm bạn.

Mạch nước nguồn giữa núi
Vang lên tiếng thầm thì
Ánh vàng lên từ xa
Rừng thông trong bóng tối.

Cô gái chăn cừu trẻ
Đi ra chợ vội vàng
Vừa đi vừa hát lên
Ánh mắt nhìn chăm chú.

Màu đ thắm đùa vui
Trên đôi gò má thắm
Nét trinh nguyên tỏa sáng
Trong đôi mắt rụt rè.

Đôi bàn tay khéo léo
Buộc mái tóc gọn gàng
Và đôi chân tự mình
Sinh ra mà cám dỗ.

Áo ngực đem che kín
Vẻ đẹp của ngực trần
Dưới yếm đào trú ẩn
Con mồi của người mong.

Cô gái chăn cừu tới
Vườn anh đào mọc dày
Cho mình cô tìm thấy
Nhiều quả mọng chín cây.

Dù vẻ ngoài tuyệt vời
Vẻ đẹp đầy quyến rũ
Nhưng đường đi đến đó
Cô thấy sợ khôn nguôi.

Nghĩ rồi quyết định ngay
Anh đào cần nếm thử
Chộp lấy cành cây nhỏ
Cô gái trèo lên cây.

Khi trèo lên tới nơi
Giữa trái cây chín mọng
Bàn chân cô lóng ngóng
Bước giữa những cành cây.

Hái trái đi em ơi
Anh đào cho em đó
Nhưng, có điều gì thế
Hở người đẹp của tôi?

Cô nhìn về xa xăm
Thấy chàng trai chạy đến
Bàn chân cô luống cuống
Và cô đ trượt chân.

Và cành lá rung lên
Chết chứ không đùa bỡn
Cô chăn cừu ngã xuống
Nhưng với vẻ tuyệt trần!

Giữa những nhánh những cành
Khi chạm vào chiếc váy
Chàng ngạc nhiên nhìn thấy
Cả vẻ đẹp tuyệt trần.

giữa đôi bàn chân
Trắng hơn là tuyết vậy
Chỗ gấp khúc diệu huyền
Chàng rõ ràng nhìn thấy.

Thứ giấu mọi thời gian
những người phụ nữ
Ađam vì điều đó
Bị đuổi khỏi thiên đường.

Lặng lẽ gỡ nhánh cành
Khỏi người cô gái đẹp
Và chàng trai háo hức
Ép người đẹp vào mình.

Dòng máu đã sôi lên
Hai con tim sôi nổi
Và tình yêu bay tới
Trên đôi cánh vội vàng.

Niềm vui của đau thương
Hai con tim tươi trẻ
Trong tình yêu chờ đợi
Sẽ nên duyên vợ chồng.

Bởi sắc đẹp hút hồn
Chàng chăn cừu trẻ tuổi
Đưa bàn tay nóng hổi
Chạm tới những bàn chân.

Trong giây phút lãng quên
Thần ái tình dưới chân
Chàng chăn cừu lại
Trên bộ ngực đầy tràn.

Màu đ của anh đào
Đem vắt thành nước ép
Rồi nước đ đem rắc
Lên cho cỏ cho cây.
1815
Вишня

Румяной зарею
Покрылся восток,
В селе за рекою
Потух огонек.

Росой окропились
Цветы на полях,
Стада пробудились
На мягких лугах.

Туманы седые
Плывут к облакам,
Пастушки младые
Спешат к пастухам.

С журчаньем стремится
Источник меж гор,
Вдали золотится
Во тьме синий бор.

Пастушка младая
На рынок спешит
И вдаль, припевая,
Прилежно глядит.

Румянец играет
На полных щеках,
Невинность блистает
На робких глазах.

Искусной рукою
Коса убрана,
И ножка собою
Прельщать создана.

Корсетом прикрыта
Вся прелесть грудей,
Под фартуком скрыта
Приманка людей.

Пастушка приходит
В вишенник густой
И много находит
Плодов пред собой.

Хоть вид их прекрасен
Красотку манит,
Но путь к ним опасен —
Бедняжку страшит.

Подумав, решилась
Сих вишен поесть,
За ветвь ухватилась
На дерево взлезть.

Уже достигает
Награды своей
И робко ступает
Ногой меж ветвей.

Бери плод рукою —
И вишня твоя,
Но, ах! что с тобою,
Пастушка моя?

Вдали усмотрела, —
Спешит пастушок;
Нога ослабела,
Скользит башмачок.

И ветвь затрещала —
Беда, смерть грозит!
Пастушка упала,
Но, ах, какой вид!

Сучок преломленный
За платье задел;
Пастух удивленный
Всю прелесть узрел.

Среди двух прелестных
Белей снегу ног,
На сгибах чудесных
Пастух то зреть мог,

Что скрыто до время
У всех милых дам,
За что из эдема
Был выгнан Адам.

Пастушку несчастну
С сучка тихо снял
И грудь свою страстну
К красотке прижал.

Вся кровь закипела
В двух пылких сердцах,
Любовь прилетела
На быстрых крылах.

Утеха страданий
Двух юных сердец,
В любви ожиданий
Супругам венец.

Прельщенный красою,
Младой пастушок
Горячей рукою
Коснулся до ног.

И вмиг зарезвился
Амур в их ногах;
Пастух очутился
На полных грудях.

И вишню румяну
В соку раздавил,
И соком багряным
Траву окропил.
1815


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét