Thứ Ba, 2 tháng 10, 2018

Puskin. Còn lại gì cho em - P. 27


187.CÒN LẠI GÌ CHO EM

Còn lại gì cho em trong tên gọi
Sẽ chết đi như tiếng dội buồn thương
Của ngọn sóng vỗ bờ xa mòn mỏi
Như rừng sâu tiếng vọng giữa đêm trường.

Cái tên gọi trong những dòng lưu bút
Đ
lại cho em dấu chết, tựa như
Lời ai điếu giữa những viền hoạ tiết
Mà lời văn nghe u ẩn, mịt mù.

Cái tên gọi đã từ lâu quên lãng
Trong những cơn xúc động mới cuồng điên
Chẳng hề gợi trong hồn em một thoáng
Hoài niệm xưa bao tha thiết êm đềm.

Nhưng nếu gặp ngày âm thầm đau đớn
Phút u buồn xin em hãy gọi tên
Và hãy nói: vẫn còn đây kỷ niệm
Em vẫn còn sống giữa một trái tim.
1830
______________
*Người vẫn còn sống trong trái tim thi sĩ này là Carolina Sobanskaya. Thời hai người yêu nhau thành phố biển Odessa Puskin đã ghi những dòng kỷ niệm và ký tên mình trong cuốn sổ lưu niệm theo yêu cầu của nàng.


Что в имени тебе моём

Что в имени тебе моем?
Оно умрет, как шум печальный
Волны, плеснувшей в берег дальний,
Как звук ночной в лесу глухом.

Оно на памятном листке
Оставит мертвый след, подобный
Узору надписи надгробной
На непонятном языке.

Что в нем? Забытое давно
В волненьях новых и мятежных,
Твоей душе не даст оно
Воспоминаний чистых, нежных.

Но в день печали, в тишине,
Произнеси его тоскуя;
Скажи: есть память обо мне,
Есть в мире сердце, где живу я.
1830


188.NỤ HÔN NGÀY GẶP LẠI

Về lại quê hương bờ xa vẫy gọi*
Em giã từ miền đất lạ xa xôi
Trong giờ phút buồn đau nhớ mãi
Trước mặt em anh đã khóc ngậm ngùi.

Đô
i bàn tay anh trong cơn giá rét
Cố giữ lấy em, anh sợ qúa chừng
Nghe rời rã vì chia ly khủng khiếp
Anh đã van xin nức nở không ngừng.

Nhưng đôi môi em quay đi chẳng nhận
Phút chia ly trên bến nụ hôn buồn
Từ xứ sở của ngày xa u ám
Em trở về vùng đất mới gọi anh.

Em đã nói: “Rồi trong ngày gặp lại
Dưới bầu trời muôn thư màu xanh
Dưới bóng ô-liu nụ hôn ân ái
Mình lại bên nhau như cội liền cành”.

Nhưng than ôi, nơi bầu trời hẹn ước
Đã á
nh lên vầng sáng giữa không trung
Nơi bóng ô-liu nằm trên đáy nước
Em ngủ say trong giấc mộng cuối cùng.

Cả sắc đẹp và nỗi đau tê tái
Đ
ều thành tro trong bình đựng thi hài
Cùng biến luôn nụ hôn ngày gặp lại
Nhưng nơi này anh vẫn đợi chờ ai...
1830
__________________
*Puskin đau đớn nhớ lại ngày chia tay với người tình Amalia Riznich trên thành phố cảng Odessa. Amalia Riznich là một thiếu phụ xinh đẹp và quyến rũ mang trong mình hai dòng máu Đức và Ý. Mặc dù có chồng là một thương gia giàu có nhưng vây quanh nàng có nhiều bậc hiền nhân, quân tử trong đó có Puskin. Cuối cùng, trái tim người đẹp đã dành cho thi sĩ nhưng ngày vui của họ chẳng được lâu. Khi chồng của Amalia biết chuyện đã cho nàng trở về Ý. Phút chia tay hai người cùng hẹn ngày gặp lại trên đất Ý nhưng khi về Ý Amalia đã chết vì bệnh lao phổi.

Для берегов отчизны дальной

Для берегов отчизны дальной
Ты покидала край чужой;
В час незабвенный, в час печальный
Я долго плакал пред тобой.

Мои хладеющие руки
Тебя старались удержать;
Томленье страшное разлуки
Мой стон молил не прерывать.

Но ты от горького лобзанья
Свои уста оторвала;
Из края мрачного изгнанья
Ты в край иной меня звала.

Ты говорила: «В день свиданья
Под небом вечно голубым,
В тени олив, любви лобзанья
Мы вновь, мой друг, соединим».

Но там, увы, где неба своды
Сияют в блеске голубом,
Где [тень олив легла] на воды,
Заснула ты последним сном.

Твоя краса, твои страданья
Исчезли в урне гробовой —
А с <ними> поцалуй свиданья…
Но жду его; он за тобой…
<1830>
   

189.THỊ ĐỒNG HAY TUỔI MƯỜI LĂM

C'est l'age de Cherubin...

Tuổi mười lăm của tôi sắp kết thúc
Liệu tôi có chờ đến những ngày vui?
Để thúc đẩy tôi đi về phía trước!
Nhưng dù sao lúc này bao ánh mắt
Nhìn sang tôi không khinh khỉnh nữa rồi.

Không là cậu bé nữa – trên bờ môi
Tôi đà có thể vân vê ria mép
Quan trọng như cụ già răng rụng hết
Các vị có nghe giọng nói cục cằn
Ai cứ thử xô tôi cái mà xem.

Phụ nữ thích tôi vì tôi khiêm tốn
Và trong số họ vẫn có một nàng
Vẻ mệt mỏi trong ánh nhìn kiêu hãnh
Và màu sắc trên đôi má tối tăm
Làm cho tôi quí nàng hơn cuộc sống.

Nàng thích uy quyền và rất nghiêm khắc
Tôi ngạc nhiên trước trí tuệ của nàng
Và nàng ghen tuông vô cùng khủng khiếp
Nhưng đổi lại, với thiên hạ kiêu căng
Chỉ dành cho một mình tôi được phép.

Chiều hôm qua nàng trang trọng đàng hoàng
Thề với tôi rằng nàng không cho phép
Nếu mắt tôi còn nhìn dọc nhìn ngang
Thì sẽ cho tôi uống vào thuộc độc
Liệu còn tình yêu nào mãnh liệt hơn!

Nàng sẵn sàng, dù đi vào sa mạc
Chạy theo tôi, khinh bỉ mọi tin đồn.
Các vị muốn biết tên của nàng không
Người Sevilla, tiểu thư bá tước
Không bao giờ tôi đi gọi tên em!
1830
_____________
*C'est l'age de Cherubin... – Đấy là thời của tuổi thần tiên (tiếng Pháp).
 
Паж, или Пятнадцатый год

C'est lge de Chérubin

Пятнадцать лет мне скоро минет;
Дождусь ли радостного дня?
Как он вперед меня подвинет!
Но и теперь никто не кинет
С презреньем взгляда на меня.

Уж я не мальчик
 — уж над губой
Могу свой ус я защипнуть;
Я важен, как старик беззубый;
Вы слышите мой голос грубый,
Попробуй кто меня толкнуть.

Я нравлюсь дамам, ибо скромен,
И между ими есть одна…
И гордый взор её так томен,
И цвет ланит её так тёмен,
Что жизни мне милей она.

Она строга, властолюбива,
Я сам дивлюсь её уму —
И ужас как она ревнива;
Зато со всеми горделива
И мне доступна одному.

Вечор она мне величаво
Клялась, что если буду вновь
Глядеть налево и направо,
То даст она мне яду; право —
Вот какова ее любовь!

Она готова хоть в пустыню
Бежать со мной, презрев молву.
Хотите знать мою богиню,
Мою севильскую графиню?..
Нет! ни за что не назову!
1830


 190.HAI TÌNH CẢM

Hai tình cảm thân thiết đến lạ lùng
Thứ đồ ăn nuôi tâm hồn ta đó –
Là tình yêu với quê hương xứ sở
Là tình yêu với mồ mả cha ông. 

Miền thánh địa thiêng liêng đầy sức sống!
Mặt đất này thiếu chúng sẽ lụi tàn
Và thế giới như một cánh đồng hoang
Giống như bàn thờ mà không có thánh.
1830
 
Два чувства дивно близки нам
 
Два чувства дивно близки нам,
В них обретает сердце пищу:
Любовь к родному пепелищу,
Любовь к отеческим гробам.

Животворящая святыня!
Земля была б без них мертва,
Как . . . . . . . . пустыня.
И как алтарь без божества».
1830


 191.NHỮNG NGƯỜI DIGAN

Trong những giờ tĩnh lặng bên bìa rừng
Buổi chiều tối tiếng ồn ào trổi dậy
Những tiếng hát lời ca bên lều trại
Và bập bùng những ánh lửa đốt lên.

Ta chào bộ lạc hạnh phúc vô cùng
Ta nhận ra các người qua lửa trại
Và có lẽ một thời gian nào đấy
Ta vẫn đi theo lều trại thân thương.

Sáng mai cùng những tia nắng đầu tiên
Vết tự do của các người biến mất
Các người đi – nhưng sẽ không theo bước
Nhà thơ của người không tiếp bước chân.

Chàng đành quên những đêm ngủ lang thang
Và những trò tinh nghịch rất xưa cổ
Vì hạnh phúc của mình nơi thôn dã
Và sự lặng yên mái ấm gia đình.
1830

 Цыганы 



 Над лесистыми брегами,
В час вечерней тишины,
Шум и песни под шатрами,
И огни разложены.

Здравствуй, счастливое племя!
Узнаю твои костры;
Я бы сам в иное время
Провождал сии шатры.

Завтра с первыми лучами
Ваш исчезнет вольный след,
Вы уйдёте — но за вами
Не пойдет уж ваш поэт.

Он бродящие ночлеги
И проказы старины
Позабыл для сельской неги
И домашней тишины.
1830
 

192.
CYCLOP

Trí tuệ và lời mất cùng một lúc
Anh nhìn em bằng con mắt duy nhất:
Con mắt duy nhất mọc trên đầu anh.

Giá mà hai số phận đều khao khát
Giá mà anh có một trăm con mắt
Thì cả trăm con mắt đều nhìn em.
1830
___________
*
Cyclopngười khổng lồ một mắt trong thần thoại Hy Lạp.
  
Циклоп

Язык и ум теряя разом,
Гляжу на вас единым глазом:
Единый глаз в главе моей.
Когда б Судьбы того хотели,
Когда б имел я сто очей,
То все бы сто на вас глядели.
1830

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét